Yêu, một vần
sinh-tử
Nhật Thụy
Vi
Ngoài kia sương
dày dặc
Gió hiu lạnh ḷng ai
Mắt
buồn như trông ngóng
Dải
mộ buồn phôi phai
Chừng
tiếng ai trong gió
Như sáo diều mê say
Luồng
quanh ngôi mộ cổ
Hay
tiếng hờn đêm nay
Ô ḱa, sao im
bặt
Bóng dáng nàng lung linh
Mờ mờ trong sương trắng
Tuyệt
mỹ một bóng h́nh!
Trăng
vàng treo ngọn cỏ
Nắm
níu lấy bàn tay
Tóc thơm lừng
hương lạ
Từ đâu nàng tới đây?
Ôi, ḷng chàng mê
đắm
Ôi, tim nàng
ngất ngây
Cùng nhau ta song bước
Từng
đêm trăng trải đầy
Sách đèn treo song cửa
Sáo diều vươn ngọn cây
Trần
gian thênh thang mở
Tiên cảnh với tầm tay
Măi như vầy nàng nhé
Măi thế này chàng
ơi
Không sâu ḷng mộ
cổ
Không cạn duyên trần ai
Cung sáo nàng nâng
cao
Trăng
nghiêng đầu chứng giám
Sinh-tử một vần
thôi!
Nhật Thụy Vi
Dec
2014
(cảm khái theo bài
‘Sương Khói’ cua Thadée Thai Quang Đáng)