Ch Vườn Hoa Đà Nng

Hân

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Chợ Vườn Hoa không nhiều hoa

chỉ vài kiosque bày ra mươi cành

vàng vàng đỏ đỏ xanh xanh

nằm chung thành một bức tranh hài ḥa

 

Chợ Vườn Hoa bán lụa

nón , giày guốc cùng áo thêu

vào thăm chẳng muốn ra về

đi lẩn quẩn chẳng hề mua chi

 

Chợ Vườn Hoa thật nhu

y như gái xuân th́ mười lăm

công viên vốn tiền thân

cho nên hồn chợ rất gần cỏ cây

 

lần đầu tôi ghé chợ này

ông anh rượt với cây roi dài

những lần sau chẳng ai

tự nhiên chân bước lai rai ghé vào

 

chẳng làm , chẳng tại sao

Chợ Vườn Hoa cứ như chào đón tôi

bây giờ ly biệt đôi nơi

ngôi chợ nghe nói đổi đời đă lâu

 

mây trời vẫn đội trên đầu

vị trí địa khác nhau thôi đành

ngó lên một góc trời xanh

h́nh dung tưởng tượng bức tranh năm nào

 

Chợ Vườn Hoa, chợ ca dao

tôi từ đó làm thơ mở hàng

 

Hân