Sen Trong Ca Dao
VI
sưu tập
1
Bao giờ sen mọc
biển đông
Cha con nhà Nguyễn bế bồng nhau đi
2
Nhân tài như thể
bách hoa
Hoa sen thơm ngát hoa trà đẹp
tươi
3
Nụ cười như thể hoa ngâu
Cái khăn đội đầu như thể hoa sen
4
Lên chùa bẻ một
cành sen
Ăn cơm bằng đèn đi cấy sáng giăng.
5
Hoa sen sao
khéo giữ màu,
Nắng nồng không nhạt, mưa dầu không phai.
6
Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông
trắng lại chen nhị
vàng
Nhị vàng bông trắng lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi
bùn
7
Xuống đồng ngắt lá rau xanh,
Thấy chim loan phượng đỗ cành sen dâu.
Người ơi trở lại xơi trầu,
Tham nơi phú quý
bỏ nhau sao đành.
8
Hoa sen mọc bãi
cát lầm,
Tuy rằng lấm láp vẫn mầm
hoa sen.
Thài lài mọc ở ven sông,
Tuy rằng giống tốt vẫn tông thài lài.
9
Cổ tay em trắng như ngà,
Đôi mắt em liếc như
là dao cau.
Miệng cười
như thể hoa ngâu,
Cái khăn đội đầu như thể hoa sen.
10
Rủ nhau ra tắm hồ
sen,
Nước trong bóng mát, hương
chen cạnh mình.
Cứ chi vườn
ngọc, ao quỳnh
Thôn quê vẫn thú hữu
tình xưa nay
11
Bấy lâu
còn lạ chưa quen,
Hỏi hồ
đã có hoa sen chưa
hồ?
Hồ còn
leo lẻo nước trong,
Bấy lâu
chỉ dốc một lòng đợi sen!
12
Thân chị
như cánh hoa sen,
Chúng em
như bèo bọt chẳng chen được vào
Lạy trời
cho cả mưa rào,
Cho sấm cho chớp,
cho bão to gió lớn,
Cho sen chìm xuống,
bèo trèo lên trên!
13
Sen xa
hồ sen khô hồ cạn,
Lựu xa
đào lựu ngả lựu nghiêng.
Vàng cầm
trên tay rớt xuống không phiền,
Chỉ phiền
một nỗi tơ duyên không
tròn.
14
Hôm qua tát nước đầu đình
Bỏ quên cái áo trên
cành hoa sen
Em được thì cho anh
xin
Hay là em để làm tin trong nhà?
Áo anh sứt chỉ
đường tà
Vợ anh chưa có, mẹ
già chưa khâụ
áo anh sứt
chỉ đã lâu
Mai mượn cô ấy về khâu cho cùng.
Khâu rồi anh sẽ trả
công
Đến lúc có chồng anh lại giúp
chọ
Giúp em một
thúng xôi vò
Một con lợn béo, một vò rượu tăm.
Giúp cho đôi chiếu em nằm
Đôi chăn em đắp, đôi tằm em đeọ
Giúp em quan
tám tiền cheo
Quan năm tiền cưới lại đèo buồng cau
15
Lá xanh thăm thẳm lòng Bi
Dũng
cành vươn thẳng, thoát ly bùn sình
Nâng nụ sắc Trí kết tinh
Nở thành hoa thắm
lung linh giữa đời
16
Trên đời gì rẻ bằng Bèo,
Chờ khi nước lụt, Bèo trèo lên
Sen.
Trên đời gì tốt bằng Sen,
Quan yêu dân chuộng, rã bèn cũng
hư.
17
Búp hoa sen
lai láng giữa hồ,
Giơ tay muốn
bẻ sợ trong chùa có sư
Có sư thì
mặc có sư,
Giơ tay
anh bẻ có hư anh
đền